Theo bạn chiếc đồng hồ báo thức chính xác, vui nhộn và sống động nhất mà các hãng đồng hồ Ra-đô, Gi-mi-cô,… hiện đại ngày nay chẳng bao giờ tạo ra được đó là gì? Câu trả lời thật đơn giản, đó chính là con vật dễ thương, gần gũi với cuộc sống của chúng ta: con gà trống. Để giúp các bạn biết cách quan sát, chọn lọc chi tiết miêu tả và sử dụng hình ảnh, câu văn tốt hơn cho bài viết của mình, Top 10 Hay xin mời bạn tham khảo một số bài văn tả con gà trống trong bài viết dưới đây.
1. Bài văn tả con gà trống số 1
Phương đông vừa ửng hồng, không gian vẫn còn mờ ảo bởi màn sương đêm còn giăng kín. Bỗng một tiếng gáy vang động xé tan màn sương sớm: “Ò! ó! o!” làm cho mọi vật bừng tỉnh giấc. Đó là tiếng gáy của chú gà trống nhà em – chú trống nòi mẹ cho em nuôi kể từ ngày chị em chú bắt đầu sống tự lập. Mới đó mà đã năm, sáu tuần trăng trôi qua.
Giờ đây, chú đã là một “thanh niên tráng kiện”. Tuần trước mẹ cân thử, cứ tưởng chú chỉ nặng độ ba kí là cùng. Ai ngờ chú lên đến ba kí sáu, vạm vỡ như một đô vật ngoại hạng. Bạn bè cùng xóm đều phải kiêng nể trước thân hình hộ pháp của chú. Nhìn bộ mã, dáng đi, điệu đứng của chú ai cũng tấm tắc khen là một “đấng hào hoa phong nhã”.
Cái mào của chú mới tuyệt làm sao! Cái vương miện màu đỏ tươi như màu hoa phượng vĩ ấy như tôn chú lên cái địa vị chủ soái ở cái “xóm gà” đông đúc này. Cái mỏ của chú trông như hai mảnh thép hình vòng cung ốp lại dùng để kiếm ăn và tự vệ. Đôi mắt sáng tròn như hai hạt hồng ngọc lúc nào cũng lóng la lóng lánh.
Là một chú gà đã trưởng thành, toàn thân chú được bao bọc bằng một lớp lông màu vàng rực pha lẫn những chiếc lông màu đen xanh óng ánh như rắc hạt kim tuyến. Bao quanh cái cổ là một lớp lông mịn và mềm như nhung thẫm, làm cho da cổ vốn lúc nào cũng đỏ au càng thêm rắn rỏi. Đôi chân vừa to lại vừa cao được bao bọc bởi một lớp vảy sừng màu vàng sậm.
Hai cái cựa chòi ra như hai mũi đinh mười, nhọn hoắt, một thứ vũ khí lợi hại giúp chú đánh bại mọi đối thủ trong xóm, nâng chú lên địa vị “thống soái”. Bộ lông đuôi của chú mới rực rỡ làm sao! Những chiếc lông ba màu vàng, đen, trắng pha lẫn, dài thượt, cong vút về sau, vừa tạo cho chú một dáng vẻ khỏe khoắn, cân đối, lại vừa tăng thêm vẻ bảnh trai của một “thanh niên” vừa mới lớn.
Sáng nào cũng vậy, khi tiếng chuông nhà thờ ngân vang, em đã thấy chú đứng vắt vẻo trên cành cây ổi cạnh hồi nhà, vỗ cánh phành phạch rồi cất giọng gáy vang bài ca muôn thuở: “Ò… ó… o…” rộn khắp thôn xóm như đánh thức mọi người cùng dậy. Hát chán, chú lại đứng chờ đợi. Mấy chị mái tơ nghe tiếng hát của chú vội chen nhau ùa ra sân. Từ trên cành ổi cao, chú nhún mình, vỗ cánh, nhoáng một cái đã thấy chú đứng bên chị mái nâu mặt đỏ, lông mượt từ bao giờ.
Có lẽ trên mười chị gà mái, chú thích nhất cô mái nâu này. Có thể là vì bạn cùng lứa với chú, với lại chị ta cũng thích kèm cặp với cu cậu. Mỗi lần chú kiếm được một miếng mồi ngon, bao giờ chú cũng tục tục… mời chị mái nâu cùng chén. Có lúc chú nhường hẳn cho chị mà không hề đắn đo do dự chút nào. Chú “ga lăng” như thế nên chị gà mái nào cũng thích được sóng đôi cùng chú.
Đôi với bạn bè hàng xóm cùng “giới” với chú thì chú tỏ ra khắt khe, thậm chí nhiều lúc mất “lịch sự” nữa. Mỗi lần chúng bạn láng giềng đi kè kè với bất kì một chị mái nào trong đàn là chú ta tỏ thái độ phản ứng ngay. Chú lặng lẽ tách khỏi đàn, áp sát đối phương. Khi dừng lại, chú vỗ cánh phành phạch làm bụi bay mù mịt, sau đó dướn cổ, cất cao giọng “đô trưởng” ca bản “ò… ó… o…” như thách thức, đe dọa.
Các bạn láng giềng đã nhiều phen vì lòng tự trọng đã thử sức với chú. Biết mình không phải là đối thủ, thấy chú sắp sửa gây sự đã vội vàng “cao chạy xa bay”, vừa tăng tốc vừa ngoái đầu nhìn lại có vẻ hậm hực. Những lúc như vậy, chú có vẻ đắc thắng, tự hào, lững thững trở lại đàn với một dáng điệu tự đắc, kênh kiệu. Đối với người ngoài thì vậy đó, nhưng trong nhà hình như chú không hề hiếp đáp một ai, lúc nào cũng tỏ ra “độ lượng bao dung”.
Em quý chú trống nòi không chỉ chú là niềm tự hào, kiêu hãnh của em với chúng bạn cùng xóm mà còn là kết quả lao động đầu tiên của em trong suốt năm, sáu tháng nay. Ngoài ra, chú còn là chiếc đồng hồ báo thức chính xác, vui nhộn, sống động nhất mà các hãng đồng hồ Ra-đô, Gi-mi-cô hiện đại ngày nay chẳng bao giờ tạo ra được.
2. Bài văn tả con gà trống số 2
Ông ngoại cho nhà em một chú gà trống. Chú gà đã sống cùng gia đình em được gần một năm nay. Em rất thích và sống gắn bó với chú gà này.
Chú gà trống có vóc dáng cao to, khỏe mạnh. Nhìn chú giống như một võ sĩ to con săn chắc với cơ bắp mà dẻo dai. Bộ lông óng mượt lấp lánh dưới ánh nắng mặt trời một màu vàng tơ óng ả. Bộ lông này khiến chú như trở thành một vị hoàng tử kiêu hãnh đang khoác trên mình bộ áo choàng rực màu mà thiên nhiên vạn vật ban tặng.
Chú có một cái đầu nhỏ xinh bằng trái chanh. Trên đầu chú đội một chiếc mào bé bé màu đỏ hình răng cưa. Cái mào đó rung rinh khi chú di chuyển. Nhìn từ xa trông cái mào đó như cánh hoa nhỏ đang rung lên trong nắng. Đôi mắt chú nhỏ, đen láy, long lanh đầy tinh nghịch. Chiếc mỏ của chú màu vàng, như hai mảnh thép hình vòng cung úp vào nhau. Nhờ cái mỏ đó giúp chú kiếm ăn và tự vệ bản thân.
Thân mình chú gà trống chắc nịch, khỏe khoắn. Đuôi của chú nổi bật vô cùng. Bộ đuôi dài hơn 20 xăng-ti-mét, cong cong, rực rỡ đủ màu sắc như cầu vồng bảy sắc. Chính có bộ đuôi này mà vẻ đẹp của chú càng tăng thêm gấp bội. Nét kiêu hãnh của vị hoàng tử áo choàng vàng thêm sặc sỡ bởi bộ lông màu sắc.
Chú gà trống có đôi chân chắc khỏe, cao to được bao phủ bởi lớp vẩy sừng màu vàng nghệ. Bộ móng của chú sắc nhọn cùng đôi cựa nhọn hoắt như mũi cung tên, là vũ khí bí mật giúp chú đánh bại con mồi và phòng vệ bảo vệ bản thân. Ngày nào cũng thế, chú gà trống đều thực hiện những hành động quen thuộc theo một trình tự. 6 giờ sáng mỗi ngày chú sẽ đậu lên cành bưởi ở vườn nhà.
Đứng oai vệ trên cành cây, chú ưỡn ngực, cổ phình lên, vỗ cánh phành phạch và gáy một tiếng dài dõng dạc, giòn giã: “Ò ó o…”. Tiếng gáy gọi buổi sớm vang động cả một khoảng không gian. Từ ngày chú ở cùng với gia đình em, chú gà trống như chiếc đồng hồ báo thức đánh thức gia đình em thức giấc.
Giữa con xóm nhỏ, tiếng gà trống vang lên khiến cho ngày mới vui vẻ, náo nức lạ thường. Sau khi gáy tiếng gáy ngày mới, chú bắt đầu một ngày của mình quanh quanh kiếm những con mồi ở khu vườn nhỏ của nhà em. Đến tầm 7 giờ tối, chú gáy một tiếng dài cuối cùng trong ngày rồi về chuồng nhỏ, tìm giấc ngủ.
Chú gà trống mới ngày nào còn bé nhỏ mà giờ đã lớn mạnh oai vệ như một vị hoàng tử đẹp trai kiêu hãnh. Em rất yêu quý chú và mong chú khỏe mạnh cùng sống thật lâu với gia đình em.
3. Bài văn tả con gà trống số 3
Những đứa trẻ ở làng quê như em rất quen thuộc với tiếng gà trống mỗi sáng. Nó như một ký ức tuổi thơ không thể quên ngay cả sau này lớn lên.Chú gà trống mẹ em đã nuôi hơn một năm nay. Chú vẫn oai vệ thực hiện tốt nhiệm vụ báo thức của mình. Mỗi buổi sáng, chú dậy đúng giờ rồi leo lên ngọn đống rơm cất tiếng gáy vang “ò…ó…o…” báo hiệu một ngày mới bắt đầu.
Đầu chú tròn, to bằng nắm tay em. Chiếc mào đỏ chót giống như bông hoa mào gà nằm ngả sang một bên. Đó cũng là điểm nổi bật làm chú khác biệt hoàn toàn so với mấy cô gà mái sống cùng. Mỏ chú có màu vàng nhạt, chắc chắn. Đôi mắt trò long lanh sáng quắc như nhìn xuyên thấu được mọi thứ.
Thân chú được bao phủ bởi lớp lông ngũ sắc. Nào vàng óng, nào đỏ rực, có cả màu xanh lá cây, màu xanh lam. Chiếc đuôi là những chiếc lông dài, cong màu đen. Nếu nó xòe được nữa thì chẳng khác gì con công xinh đẹp. Mỗi khi di chuyển, đuôi nó lại đung đưa, bay theo gió trông rất uyển chuyển. Đôi chân to vàng, có vẩy. Đôi cựa nhọn hoắt và dài để chú tự vệ mỗi khi gặp nguy hiểm.
Cả đàn gà nhà em chỉ có mỗi chú là gà trống nên dường như chú được cái cô gà mái rất chiều chuộng. Chú như một người hùng được các mỹ nhân vây quanh. Chú cũng là người hòa giải mỗi cuộc cãi lộn của các cô gà mái, luôn bảo vệ các cô khỏi sự nguy hiểm.
Em rất yêu quý chú gà trống nhà em. Có chú, nhà em không còn sợ dậy muộn nữa. Em sẽ chăm sóc chú thật cẩn thận để chú có thể khỏe mạnh làm vệ sĩ cho những nàng gà mái.
4. Bài văn tả con gà trống số 4
Phương đông vừa ửng hồng, không gian vẫn còn mờ ảo bởi màn sương đêm còn giăng kín. Bỗng một tiếng gáy vang động xé tan màn sương sớm: “Ò! ó! o!” làm cho mọi vật bừng tỉnh giấc. Đó là tiếng gáy của chú gà trống thiến nhà em – con vật mà em yêu thích nhất.
Bầy gà nhà em nhiều lắm, có đến vài chục con nhưng duy nhất chỉ có mình chú là khác giới. Chú được mẹ mua từ phiên chợ Mai tết năm ngoái. Hồi ấy, chú chỉ là một “cậu bé thiếu niên” mới ba tháng tuổi, nặng gần ba kilogam, còn rụt rè. Đến nay, chú đã là một thanh niên trưởng thành, oai phong. Chú được lai giữa giống gà nòi và gà tàu nên chú chọn lọc những đặc tính tốt nhất của hai giống gà. Bởi thế chú to khỏe như một “lực sĩ trên võ đài” và đẹp trai như một “siêu sao người mẫu”.
Chú khoác trên mình bộ áo màu đỏ tía chen lẫn màu vàng sậm. Cái đầu của chú được trang điểm bằng một cái nón hình bánh lái tàu và đỏ chót như màu hoa phượng vĩ. Đôi mắt tròn to như hai hạt ngọc đưa qua đưa lại như muốn làm duyên với mấy cô mái tơ trong đàn. Cái mỏ nhọn màu mận chín, phía đầu chót khoằm xuống như mỏ vẹt rất lợi hại, vừa là phương tiện kiếm ăn vừa là vũ khí tự vệ.
Hai cái chân to khỏe và cao như chú gà nòi chính hiệu được bao bọc bởi một lớp vảy sừng màu vàng nghệ, giống như bộ giáp chiến giúp chú đánh trả lại kẻ thù một cách hữu hiệu. Hai cái cựa nhọn hoắt chìa ra như hai mũi dao Thái. Đây mới chính là thứ vũ khí tấn công của chú, khi cần thiết có thể đưa ra đòn đánh cuối cùng để dứt điểm đối phương. Đôi cánh của chú thì thật tuyệt, mỗi lần dang ra y hệt như cái quạt lông của vị quân sư Gia Cát Khổng Minh thời Tam quốc.
Cái đuôi của chú đủ màu, vươn dài ra phía sau và cong lại hình cánh cung. Có những chiếc lông tam sắc đỏ, xanh, đen quăn lại như một nét hoa văn càng tôn thêm vẻ “hào hoa, phong nhã” cho chú. Trong đàn, chú là người có tấm lòng “độ lượng” nhất. Mỗi lần em vãi thức ăn ra sân, chú cũng chạy đến nhưng không thấy tranh giành với ai cả. Thậm chí có miếng mồi ngon chú cũng chia sẻ cho những cô mái tơ thường đi cùng với chú.
Em rất yêu quý chú gà trống này. Chú là chiếc đồng hồ báo thức chính xác nhất vào những buổi sớm đi làm của mọi người và đánh thức em dậy chuẩn bị để đến trường đúng thời gian vào lớp.
5. Bài văn tả con gà trống số 5
Khi rạng đông vừa hé mở, những đám mây xám chỉ mới tan đi, thì chú gà trống nhà em đã cất tiếng gáy vang “ò…ó…o…o…” báo hiệu cho một ngày mới bắt đầu. Như có phép lạ, cả xóm em đều bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Em thức dậy, chạy ra sau vườn, chú gà trống đang oai vệ đứng trên một cành xoài, vỗ cánh phành phạch như vừa hoàn thành xong sứ mệnh đón chào bình minh. Em nhìn chú mà mãn nguyện vô cùng.
Em còn nhớ rất rõ, hồi mẹ mới mua về, chú mới buồn rầu làm sao! Con sâu bò qua chú không thèm nhặt, con châu chấu nhảy lại chú cũng không thèm bắt. Nhưng thời gian dần dần qua đi, nỗi nhớ nhà ngày càng nhạt dần. Và bây giờ, chú đã là một chàng thanh niên tuấn tú, to khỏe như một “lực sĩ trên võ đài” đẹp trai như “siêu người mẫu”.
Cái mào đỏ chói, lộng lẫy, chói lọi như chiếc vương miện của một vị vua. Bộ lông đẹp tuyệt trần, xen kẽ nhiều màu sắc rực rỡ như chiếc áo của nàng vương phi thời xưa. Đôi chân khỏe mạnh, chắc nịch, gần mấy ngón chân có một cái cựa chìa ra sắc nhọn, là vũ khí đáng sợ nhất khi chú chiến đấu với kẻ thù. Cái miệng nhọn hoắt, cứng cáp, để bổ vào đầu địch thủ của mình.
Chùm lông đuôi cong cong như mái tóc “đuôi gà” của các cô gái. Trông chú lúc này mới lực lưỡng làm sao! Cũng chính nhờ sự lực lượng đó mà chú “chim gái” rất tài. Hễ cô gà mái nào được đi với chú là an toàn tuyệt đối. Vì vậy nên chàng ta có rất nhiều “tình địch”. Nhiều thì nhiều nhưng chẳng có tên nào dám đụng cu cậu cả. Cu cậu đã là anh hùng của cả cái xóm này.
Em quý cu cậu lắm! Không chỉ vì cái mã của cu cậu lại niềm kiêu hãnh của em đối với bạn bè mà nó còn rất có ích – Tiếng gáy của nó luôn báo thức mọi người dậy đúng giờ để chuẩn bị cho một ngày lao động mới. Cậu ta là như thế đấy! Chăm chỉ chững chạc và thật đáng khen.
6. Bài văn tả con gà trống số 6
Mỗi gia đình ở làng quê em đều nuôi gà trống, vừa để tạo nòi giống sinh sản vừa làm chuông báo thức mỗi sáng mai thức dậy. Nhà em cũng có nuôi rất nhiều gà trống, với độ tuổi và kích thước khác nhau. Tuy nhiên em vẫn ấn tượng với chú gà trống nòi mà mẹ em đã gây giống bao nhiêu năm qua.
Mẹ bảo chú gà trống này thuộc vào thế hệ “lão thành” sống với gia đình em từ lâu, cứng rắn và khỏe mạnh nhất trong số những con còn lại. Thân hình của chú gà trống rất chắc chắn và khỏe mạnh, mỗi khi nó cất tiếng gáy đều làm cho những ngôi nhà xung quanh gia đình em đều thức giấc cùng một lúc.
Bộ lông đầy màu sắc sặc sỡ nhưng màu sắc chủ đạo nhất vẫn là màu đỏ thẫm, bộ cánh rất chắc chắn với những chiếc lông nhọn găm vào bên trong người của chú gà. Một đặc điểm riêng để phân biệt với những con gà khác chính là chiếc mào đỏ chót nhưng hơi thẫm màu. Chiếc mào dày và nặng đôi khi trĩu xuống vì dường như nó rất nặng khi ở trên đầu gà trống.
Cái đuôi cong vút và rất dài của chú gà trống này là điểm nhấn khiến cho thân hình nó càng trở nên cân đối và hài hòa hơn hẳn. Có lẽ bộ lông của gà trống mềm mại nhất là ở cổ, những chiếc lông đầy đủ màu sắc khiến cho chiếc cổ của gà trống trở nên dài và khỏe khoắn hơn. Cái đầu của chú gà trống rất to với hai con mắt long lanh, sáng quắc. Có lẽ đây là lợi thế tìm mồi nhanh hơn bất kì con gà nào.
Cặp chân của nó vàng óng, chắc nịch với những chiếc cựa sắc nhọn. Khi đối đầu với con gà khác thì chắc chắn chú gà trống nhà em sẽ nắm chắc phần thắng. Cho nên những chú gà khác ít khi dám đến gần chú gà trống nhà em. Mỗi khi nó đạp đạp chân vào đất ắt hẳn lúc đó nó đang muốn lao vào chiến đấu với một con gà nào đó đang muốn gây sự. Mỗi khi chú gà trống này chạy, em thấy được sự chắc nịch và đầy đặn của nó. Dù thân hình to nhưng khi chạy lại rất nhanh, không hề chậm chạp.
Chú gà trống chính là chiếc đồng hồ báo thức của gia đình em và rất nhiều gia đình khác xung quanh. Vì mỗi lần cất tiếng gáy nó có thói quen đậu trên cây rơm cao nhất của gia đình em và bắt đầu cất cao giọng gáy vang và to. Vậy là chẳng cần đồng hồ mọi người đều biết thức dậy đúng giờ. Em hi vọng chú gà trống này sẽ sống thật lâu thật khỏe với gia đình em.
7. Bài văn tả con gà trống số 7
Nhà em có nuôi một đàn gà, vào mỗi buổi sáng, sân nhà em trở nên xôn xao với đủ các loại gà , con con có, gà to có, gà mái có, trống có, tất cả đều ngong ngóng chờ đợi những nắm thóc mẹ em tung ra cho ăn, trong đàn gà đó em ấn tượng và chú ý đến chú gà trống hơn hết.
Mỗi buổi sáng sớm, chú đều kiêu hãnh nhảy phóc lên mái chuồng, vỗ cánh phành phạch và cất lên tiếng gáy dũng mãnh của mình “Ò… Ó…O…“ chào đón ngày mới sắp đến. Trông chú ta thật oai phong, đường bệ! Với thể hình vạm vỡ của mình chú rất xứng đáng trong vai trò thủ lĩnh của đàn gà nhà em.
Chú gà trống phải nói là rất “đẹp trai”, bởi chú khoác lên thân một bộ lông sặc sỡ nhiều màu sắc. Bô lông đen óng chiếm phần lớn thân hình, còn sắc đỏ và vàng đan vào nhau chạy dài từ chóp đầu xỏa xuống như đeo một chiếc khăn quàng trông thật oách làm sao. Cái đầu tròn của chú toát lên một màu đỏ chót dũng mãnh, trên thì có cái mào trông rất đẹp như một chiếc vương miện, dưới thì cái ức như đeo chiếc nơ.
Hai con mắt của chú nhỏ như hạt đỗ nhưng tinh tường. Cái miệng của chú cứng và vàng như nghệ, duỗi dài và nhọn hoắt . thêm nét đẹp kiều diễm khi có chùm lông đuôi cong cong! Chú gà trống đúng là được trời phú cho dáng vẻ tuyệt mỹ và hoàn hảo. Cả cái thân hình lực lưỡng cũng xoay chuyển hết sức linh hoạt, nhẹ nhàng vì nhờ có đôi chân vàng cứng cáp như hai trụ đồng.
Ở bàn chân chú ta còn có bộ móng rất sắc, trên mỗi bên bàn chân đều nhú ra chiếc cựa. Đây là thứ vũ khí lợi hại nhằm đối đầu với những địch thủ hàng xóm có ý định với các nàng gà mái trong đàn. Khi mẹ em vừa vãi nắm thóc đầu tiên, từ trên cao, chú gà trống tức tốc xòe đôi cánh sà xuống như một con chim đại bàng. Chú mổ thóc rất điêu luyện. Chú ta ăn đến đâu, các con gà khác đều kiêng nể, né tránh.
Em rất thích vẻ oai phong lẫm liệt của chú gà trống. Chú là chiếc đồng hồ báo thức cần mẫn của nhà nông. Chú rất xứng đáng là thủ lĩnh của đàn gà và được mẹ em chọn lấy trống cho các chị gà mái nhằm phát triển thêm bầy gà.
8. Bài văn tả con gà trống số 8
Nhà em có nuôi một đàn gà, có rất nhiều loại như: gà trống, gà mái, gà con…nhưng em chú ý nhất đến chú gà trống màu đỏ rực rỡ.
Con gà trống được mẹ em xin dưới bà ngoại về, khi mang về nó cũng khá to và bây giờ sau hai tháng ở nhà em nó đã trở thành một con gà trống cường tráng. Nó có cân nặng khoảng ba ki lô gam, có bộ lông màu đỏ rực rỡ, óng mượt riêng phần đuôi thì có điểm thêm một vài sợi lông khác màu. Chiếc đuôi cong cong khiến em liên tưởng đến chiếc cầu vồng với đủ các màu sắc.
Chiếc mào đỏ rực rỡ như những bông hoa gạo tháng ba, hai mắt như hai hạt cườm, chiếc mỏ cứng mỗi khi nó nhặt thóc hay gạo ở sân là lại phát ra tiếng lạch cạch. Nó cũng hay dùng chiếc mỏ cứng ấy để mổ những con gà khác khi tranh nhau thức ăn, hay mổ bất cứ cái gì có ý định tấn công nó. Chiếc cổ cao, vươn dài kiêu hãnh mỗi khi nó cất tiếng gáy.
Hai chân to, vững chắc màu vàng với mỗi bên là ba ngón giúp nó đứng vững, ở đầu mỗi ngón là những móng vuốt sắc nhọn, giúp nó bới đất để tìm các loại thức ăn như giun, dế,… Đặc biệt sau mỗi bên chân đều có những chiếc cựa đặc trưng chỉ ở những con gà trống mới có. Thỉnh thoảng có xảy ra xung đột giữa những con gà trống với nhau thì chiếc cựa và móng vuốt là vũ khí để tự vệ.
Con gà trống giống như chiếc đồng hồ báo thức của cả xóm vậy. Hôm nào cũng vậy, cứ sáng sớm là cả xóm vang dội trong tiếng gáy của nó. Nó ra khỏi chuồng và bay lên một chỗ thật cao như đống rơm hoặc mái nhà phẩy cánh phành phạch và cất cao tiếng gáy “Ò…ó…o”. Mỗi lần như vậy nó gáy khoảng từ năm đến sáu lần liên hồi. Nhờ có nó mà cả nhà em luôn thức dậy đúng giờ, em không bị đi học trễ giờ học, bố mẹ cũng không bị muộn giờ làm.
Em rất yêu quý con gà trống nhà em, em coi nó là chiếc đồng hồ báo thức của riêng em, giúp em thuận lợi rất nhiều về việc giờ giấc. Em sẽ cho nó ăn thật cẩn thận để nó lớn hơn nữa.
9. Bài văn tả con gà trống số 9
Trong tất cả các con vật trong nhà em, em yêu thích nhất là chú gà trống. Chú gà trống đã trở thành một người bạn thân thiết của gia đình em không biết từ bao giờ.
Bố em nói, chú gà này thuộc giống gà Đông Tảo. Chú to, béo, nặng tầm bốn đến năm cân, em ôm vào lòng không xuể. Cái đầu chú to bằng cái bát ăn cơm, nối giữa đầu và thân là chiếc cổ dài kiêu hãnh. Trên đỉnh đầu chú nở rộ bông hoa đỏ chót, rực rỡ, đó là cái mào của chú đấy, cái mào lấp lánh dưới ánh nắng mặt trời, khiến người ta liên tưởng đến một loài hoa cùng tên là hoa mào gà.
Đôi mắt chú sáng quắc, tròn xoe, đen long lanh như hai hột cườm, lúc nào cũng như ngấn nước. Cái mỏ nhỏ, vàng sậm nhưng đầy sắc bén, mỗi khi mổ thóc đều phát ra tiếng kêu “bộp bộp” nghe rất vui tai. Chú có hai chân vàng ươm, thẳng tắp với những ngón chân xòe ra, nhất là chiếc cựa sắc nhọn là vũ khí để săn mồi, chiến đấu với kẻ thù.Nhắc đến gà trống không thể không nhắc đến bộ lông rực rỡ của chú.
Chú khoác trên mình tấm áo óng á, mượt mà với sự hòa trộn giữa các màu chàm, vàng, nâu, đỏ khiến chú nổi bật hẳn trên sân. Khi tấm áo ấy khoe sắc dưới những tia nắng mặt trời chói chang, nó càng thêm rực rỡ, như được dát vàng dát bạc. Chú gà bước đi đầy oai dũng, mỗi lần bước là chiếc đuôi dài, xòe rộng, lấp lánh lại tung tẩy, rung lên theo từng nhịp bước chân, trông chú kiêu sa như một bá tước vậy.
Cứ vào mỗi buổi sáng sớm, khi vạn vật còn đang chìm trong giấc ngủ say nồng, chú gà nhà em đã oai vệ bước lên đống rơm trước sân, rướn cao cổ rồi từ từ cất tiếng gáy to: “Ò ó o o” vang xa khắp xóm làng, đánh thức mọi người bắt đầu một ngày mới. Sau khi cất tiếng gáy xong, chú lại vỗ mạnh đôi cánh to, dày như đầy tự hào, kiêu hãnh về thành quả của mình rồi bước đi oai phong tìm mồi cho bữa sáng của mình.
Chú đã trở thành chiếc đồng hồ báo thức quen thuộc, một người bạn thân thiết của gia đình em và của cả xóm làng xung quanh. Bên cạnh đó, chú như một người vệ sĩ bảo vệ mùa màng, bắt sâu, bắt giun cho cây trồng ở vườn. Ngày ngày chú đi lon ton trong sân, nhặt những hạt thóc rơi vãi, có khi lại vỗ cánh lộp bộp để xua đuổi những chú chim bồ câu đang tranh giành phần ăn của mình. Sự hiện diện của chú gà đã trở nên quen thuộc với gia đình em.
Em rất yêu quý chú gà trống nhà em. Chú đã trở thành một phần trong nếp sống của gia đình em. Dù đi đâu xa, em cũng sẽ không bao giờ có thể quên chú gà trống yêu quý ấy.
10. Bài văn tả con gà trống số 10
“Ò…ó…o…o”, đó là tiếng gáy của chú gà trống nhà tôi vào mỗi buổi sáng sớm. Từ bao giờ, chú đã trở thành chiếc đồng hồ báo thức của gia đình tôi, là một người bạn gắn bó thân thiết của cả nhà.
Chú gà trống ấy được mẹ tôi mang từ nhà bà ngoại về để nuôi. Ngày chú mới về, chỉ nặng tầm hai, ba cân, vậy mà giờ đây sau vài tháng, chú đã nặng bốn, năm cân, trở thành một chú gà trống lực lưỡng, một vòng tay tôi ôm không xuể. Cái đầu chú to gần bằng nắm tay người lớn, trên đỉnh đầu có chiếc mào đỏ chót như bông hoa mào gà khiến chú lúc nào cũng kiêu hãnh bước đi dưới ánh nắng mặt trời.
Đôi mắt chú nhỏ, đen láy như hạt hai hạt cườm, long lanh ngấn nước. Chiếc mỏ vàng sậm, nhọn hoắt giúp chú bắt con mồi được dễ dàng hơn. Chiếc cổ dài, mỗi khi cất tiếng gáy, chiếc cổ ấy lại vươn cao lên, hướng về nơi ông mặt trời chuẩn bị ló dạng, cất tiếng gáy cao vút. Tôi yêu thích nhất là bộ lông đầy màu sắc của chú gà trống. Bộ lông mượt mà, óng ánh xen lẫn giữa các màu chàm, cam, đỏ, vàng,… Dưới ánh nắng mặt trời, bộ lông ấy càng rực rỡ hơn khiến chú gà như khoác trên mình chiếc áo choàng lông vũ quý phái, sang trọng.
Trên mình chú là đôi cánh to, cũng được thêu hoa dát vàng màu lông lộng lẫy, thỉnh thoảng đôi cánh ấy lại đập mạnh, vỗ vỗ khiến mọi vật xung quanh đổ rạp. Chiếc đuôi xòe rộng, trông như chiếc chổi lông tung tẩy đằng sau theo mỗi nhịp bước chân. Hai chân của chú gà vàng ươm, tuy nhỏ và gầy guộc nhưng chắc chắn, những ngón chân chắc khỏe xòe ra, đặc biệt là chiếc cựa là vũ khí lợi hại vô cùng của chú gà để chú bắt mồi, tiêu diệt kẻ thù của mình.
Kể từ khi có chú gà trống ấy, gia đình tôi lúc nào cũng tràn ngập âm thanh của tiếng gà gáy. Chú như một người thủ lĩnh canh gác cho khu vườn nhà tôi, bắt sâu, bắt giun,… giúp cây trồng khỏe mạnh. Mỗi khi rảnh, tôi lại ra vườn cho gà ăn, ngồi nghe bố giải thích về những đặc điểm cơ thể của chú gà để có thể hiểu hơn về loài vật này. Có khi chú gà bị ốm, ngày hôm đó không có tiếng gáy quen thuộc của chú, cả nhà tôi ai cũng lo lắng cho chú, mong chú luôn khỏe mạnh.
Từ bao giờ, sự hiện diện của chú gà trống đã trở nên rất quen thuộc với gia đình tôi, giống như một người bạn vậy. Tôi rất yêu quý chú gà nhà tôi. Tôi sẽ luôn chăm sóc chú để chú khỏe mạnh và ngày càng lớn hơn.